Page 121 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 121
trường cả. Lạc lõng giữa đất Saigon, bạn bè đứa vượt biên,
đứa còn trong tù. May gặp đồng môn Nguyễn Viết Ninh
cũng vừa từ ngoài Bắc về, hai đứa cứ long rong đạp xe
khắp Saigon như thời còn là học sinh Chu Văn An thập
niên 50. Rồi Ninh và gia đình được đi định cư ở Canada do
gia đình bên vợ bảo lãnh. Thơ đầu tiên Ninh viết về là báo
tin đã gặp Đỗ Phan Hạnh ở Montréal. Ninh cho biết Hạnh
đã lập gia đình và đang nuôi bầy con lít nhít. Mừng cho
Bạn Ta. Bạn Ta đã có bến đậu và dừng bước giang hồ.
Những năm mài đũng quần ở Chu Văn An, mình và
Hạnh ở cùng ngõ đường Bùi Thị Xuân. Nhà Hạnh ở đầu
ngõ, mình ở cuối ngõ. Tối tối hoặc những ngày nghỉ mình
thường sang nhà Hạnh học chung. Chủ yếu là môn toán.
Nhất là cùng nhau giải những bài toán mẫu trong một sách
giáo khoa nổi tiếng của Pháp. Nhờ thế trong cả hai kỳ thi
Tú Tài I và II, mình và Hạnh đều trúng tủ và đậu dễ dàng.
Sau những giờ học chung căng thẳng, Hạnh thường kéo
mình ra rạp ciné Olympic trên đường Hồng Thập Tự gần
nhà Hạnh, mỗi đứa gọi một chai bia 33 lai rai với tôm khô
và củ kiệu. Đây là kỷ niệm êm đềm thời học sinh chẳng bao
giờ quên được.
Hạnh kết hợp cả thể thao lẫn học hành. Hạnh là một
tuyển thủ có hạng trong đội bóng của trường. Hạnh luôn
luôn đứng ở hàng tiền vệ nhảy lên đón bóng và dập sang
sân đối phương. Những pha dập xa gần Hạnh đã tính toán,
đối phương đỡ không nổi. Chúng tôi vỗ tay cổ võ trong
niềm hân hoan chiến thắng. Chắc chắn Hạnh là hình tượng
nổi bật trong tim các nàng Trưng Vương và Gia Long thời
ấy. Nhưng chơi với Hạnh mình chưa bao giờ thấy Hạnh đề
cập đến chuyện tình yêu nam nữ. Ra trường mình theo
Luật, Hạnh theo Văn Khoa ngành Sử.
Trang 112 Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59