Page 171 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 171

giường  khá  rộng,  đủ  cho  hai  anh  em  cùng  nằm.  Tôi  dẫn
            Hiển  đi  mua  sắm  lặt  vặt,  trời  đất  xui  khiến  ra  sao,  Hiển
            thích một cái giường xếp gọn nhẹ, tôi liền mua tặng bạn.

                 Đến  bữa  chiều,  tôi  đưa  Hiển  đến  ăn  tại  quán  sinh
            viên. Chợt thấy Michèle ngồi ăn một mình, cô này hay đi
            chung với một đám bạn, cô nổi trội vì xinh và sexy nhất
            bọn. Tôi ghé qua nói đùa: “Chúng nó đâu cả mà để em tôi
            ngồi một mình thế này, qua đây với chúng anh đi, đây là
            anh Hiển bạn quý của anh từ Paris lên chơi vơi anh cuối
            tuần này”. Michèle ngoan ngoãn bưng khay đồ ăn qua ngồi
            với chúng tôi, em cho biết vì phải ở lại có kỳ thi nên không
            đi theo được các bạn. Hiển là người ít nói, không rành tiếng
            Tây nên càng ít nói hơn, tôi lái qua chuyện Nam Vang và
            Hông Kông để cho Hiển có dịp sổ tiếng Cam Bốt và tiếng
            Tàu  là  những  ngôn  ngữ  chàng  học  lóm  được.  Cuộc  đối
            thoại 4 thứ tiếng Tây, Tàu, Việt, Cam thật vui nhộn...














                Tạm dùng hình một cô bạn giống Michèle để minh họa

                 Cơm xong, Michèle kiếm bus về nhà, tôi xã giao: “Để
            anh Hiển và anh đưa em về”. Lúc đó tôi đang có chiếc xe
            song mã (tiếng Tây gọi là Deux Chevaux), Michèle vui vẻ
            nhận lời. Không rõ là duyên hay nợ, đường về nhà Michèle
            chạy qua trước nhà tôi. Hiển vốn là người lịch sự, một phần
            vì chưa rành tiếng Tây tưởng tôi thân với cô nàng lắm, nên
            đề nghị cho Hiển vào nhà trước để tôi lái xe đưa Michèle

            Trang 162                         Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59
   166   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176