Page 207 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 207

tôi tắt lịm như một đống tro tàn. Trong quê hương tan nát
            ấy, tôi và Thành nhặt nhụm anh em như cái nghề ve chai
            của nó. Hơn 28 năm, trời cho vỏn vẹn được hơn hai mươi
            thằng quây quần, chia vui sẻ buồn với nhau. Rồi trời cũng
            “cất” đi lần lượt. Nhìn trước nhìn sau chỉ còn được mười
            mấy đứa. Nay lại tới phiên nó ra đi. Tôi chạnh nhớ tới lời
            của Dzũng điện: “Ngày xưa mình xếp hàng đôi đi vào lớp
            học, nhìn về tương lai. Ngày nay mình xếp hàng một đi vào
            hư vô, bỏ lại dĩ vãng“.

                 Ngày  21  tháng  2-2012:  Tôi  và  Khánh  xuống  nhà
            Thành lúc 5 giờ. Các thầy tụng niệm dẫn đường chưa tới.
            Tôi vào thắp nén nhang lạy nó lần cuối. Rồi nhìn mặt nó
            lần cuối. Khánh chụp cho tôi cũng bức hình lần cuối đứng
            bên quan tài. Tất cả đều là lần cuối bên nhau. Thành ơi! Từ
            giờ  phút  này  số  điện  thoại  của  mày  sẽ  bị  xóa  đi,  nhưng
            những kỷ niệm về mày thì vẫn còn mãi mãi trong bạn bè
            thân thiết.

                 Tôi vừa bước xuống thềm cửa, chợt thấy một người
            con  gái  đầu  chít  khăn  tang,  nét  mặt  hao  hao  giống  mặt
            Thành. Tôi linh cảm cô là em gái Thành vừa từ Mỹ về đêm
            qua, nên tôi hỏi ngay: “Em về lúc nào?”. Giọng em nghẹn
            ngào: “Dạ, vợ chồng em về lúc hai giờ sáng vì làm thủ tục
            ở sân bay lâu quá. Khi nghe tin anh em mất, anh Dự và các
            anh ở bên ấy có gọi chia buồn và gửi em đem tiền về phúng
            điếu  anh  em…”.  Cô  nghẹn  ngào  không  nói  tiếp  được.
            Người  như  rũ  xuống.  Chồng  em  đứng  bên  vội  vàng  giữ
            chặt vai em.

                 5g30 các nhà sư đã tới cử hành tụng niệm. Tôi bảo
            Khánh dắt xe ra đầu ngõ cách nhà Thành mấy căn. Bọn tôi
            ngồi bệt xuống vỉa hè. Bởi vì tôi biết rằng mình sẽ không
            cầm được nước mắt khi nghe tiếng siêu đập, tiếng khóc bi


            Trang 198                         Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59
   202   203   204   205   206   207   208   209   210   211   212