Page 32 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 32

NƯƠNG  DÂU






                         BÊN  ĐỒI  CAO









                                                    Trần Quang Dự



                   Thuở ở Trung Học có ba môn học mọi người đều
            thích vì không phải làm bài tập, không phải trả bài nên đến
            giờ ai cũng hớn hở. Đó là giờ học vẽ, học nhạc và thể dục.
            Còn  một  giờ  nữa,  tới  trường  tuy  có  vất  vả  nhưng  thủy
            chung  lại  nhẹ  nhàng  vì  không  phải  mang  cặp  sách,  cũng
            không sợ bị trả bài nhưng những ai bị đề nghị tới trường
            giờ này đều không thấy vui vì phải lại trường vào ngày chủ
            nhật: Đó là giờ consigne (cấm túc). Một lần tôi hỏi người
            bạn, trong giờ consigne làm gì? Anh trả lời: Thầy giám thị
            đưa một tờ giấy và cây bút và bắt viết liền mấy trang một
            câu: “Tôi xin hứa không nói chuyện trong lớp”.
                   Thầy dạy thể dục (Huấn luyện viên) còn trẻ nên bảo
            chúng tôi kêu bằng Anh. Tôi còn nhớ ở Hà Nội, huấn luyện
            viên thể dục là anh Hanh. Mỗi tuần một giờ chúng tôi phải
            đạp xe lên sân vận động Sép-Tô (viết chính xác thế nào, tôi
            không rõ). Có hôm trời còn hơi lạnh, thấy chúng tôi co ro
            đứng  tụm  vào  nhau,  anh  Hanh  bảo:  “Cởi  bớt  áo  ra,  xếp
            hàng rồi chạy theo tôi sẽ hết lạnh”. Anh đã nói đúng, mới
            chạy  có  nửa  vòng  đã  thấy  trong  người  có  mồ  hôi.  Bình

            Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59                       Trang 23
   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37