Page 759 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 759
- Con mới định thế thôi. Chứ con bán nhà, thì
vợ con con ở đâu. Bố tha lỗi cho con.
- Thế thì được.
Ông tôi nói xong quơ mớ rơm đi về.
Đêm hôm ấy, chú tôi lẳng lặng bỏ đi. Tính đến
nay đã hơn mười năm, chẳng có tông tích. Thím tôi
lấy ngày ấy làm ngày giỗ chú.
Sau hơn một tháng lang thang tìm họ, tìm
hàng. Có người còn ở lại. Có người lại ra đi lần nữa.
Chẳng biết biển cả có cưu mang !
Tôi đi tìm trong mơ hồ dĩ vãng tuổi thơ tôi,
những người chú, người dì ruột thịt. Có chỗ tôi
nhận được sự yêu thương, có chỗ rất lạnh lùng, hời
hợt cho rằng tôi đi thăm chỉ là vào xin của và sự
khốn cùng nhất trong tôi như lưỡi dao cưa xé thịt
da, là ý thức hệ hai bờ địa ngục. Tôi qua Cổ Thành
Quảng Trị tan hoang. Cậu Long con bà ba của ông
ngoại tôi tan thân xác năm 72 vẫn còn ở đó. Sau
này chỉ là chiếc mộ gió cho hương khói quê miền
Đông Bắc. Qua cầu Hàm Rồng, đêm còn mờ bụi
lạnh cuối thu. Dòng sông Mã mù sương. Rồi ra tàu
cũng đậu lại, bên ngọn đèn hiệu đỏ lắc lư. Đây là ga
xép Đặng Xá, nơi hai mươi bốn năm xưa các cậu
TỪ BĂNG 757