Page 796 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 796
Tự dưng tôi muốn khóc nghĩ tới sự cô đơn của
Thành ở nơi này.
Ngày 17 tháng giêng (08/2/2012): Mới
6g30 sáng cháu Anh gọi tôi báo Thành đã bị hôn
mê. Tôi ngồi như chết. Gọi điện thoại cho Lý bảo
mail cho Dzũng điện đi. Rồi tôi gọi cho Kiền, cho
Giao, cho Long, cho Đậu, cho Hòe, cho Thịnh. Cứ
thằng nào hiện lên trong đầu là tôi bấm. Có thể có
thằng tôi quên vì lúc đó óc tôi nhão ra. Tôi lại nghĩ
tới Dzũng bảo hôm nọ mới nhờ Lý đưa cho vợ
Thành 500 còn một ngàn rưỡi nữa giao cho Khải lùn
đem về mà bây giờ chưa biết nó ở đâu vì lịch trình
của nó là 19/2/2012 mới có mặt ở Việt Nam. Mà
nay Khải lùn vẫn bóng chim tăm cá. Thực ra thì số
tiền ấy so ra với chi phí của gia đình chữa trị cho
Thành nó chẳng thấm vào đâu, nhưng nó là liều
thuốc tinh thần vô cùng quý giá của tình bạn bè
thương yêu quý mến nhau.
10 giờ sáng Dzũng gọi cho tôi bảo: Mày xuống
nói với bà Thành vay mượn hộ bọn tao số tiền như
thế lời lãi cao cũng được. Rồi mày cầm số tiền ấy
gửi lại cho vợ Thành. Tôi nói với Dzũng là có lẽ mày
nên gọi điện thoại trước cho bà Thành và chiều tao
xuống đặt vấn đề này sẽ phù hợp hơn. Nó ghi số điện
794 Một Đời