Page 803 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 803

sự xúc động  nghẹn  ngào,  nên  chị  Thủy  vừa  nghe
           đã  nói  với tôi ngay là: “Anh Thành mất hả anh?”
           Đằng Giao  tiếp điện thoại và hỏi tôi:  “Nó quàn ở

           nhà hay ở đâu?” Tôi bảo để 7g tao gọi bà xã Thành
           xem sao. Sau  đó  tôi  gọi  cho  Đậu,  cho  Kiền.  Tôi
           gọi tứ tung như một thằng điên và hẹn Hồng Khánh
           cùng đi xuống  Thành  vì  gọi  nhà  Thành  không  ai

           bắt máy cả. 7g Đậu gọi cho tôi và hẹn gặp ở chỗ tôi
           rồi xuống Thành.

                7g30 chúng tôi xuống thì xác Thành đã đem
           về. Tôi bỏ mặc Hồng Khánh gửi xe, cùng Đậu chạy
           vội vào. Nó  nằm  trên  chiếc  ghế  vải  giữa  nhà.  Tôi

           nhìn nó. Mặt nó bình thản như đang ngủ. Tóc đen
           ra. Giá mà ngực nó phồng  lên  thở  khó  nhọc  như
           hôm ở bệnh viện thì tôi đã khóc. Tôi sờ vầng trán
           nó  và  chỉ  lẩm  bẩm  được  một  câu  “Thế  là  hết  rồi

           Thành!“. Hồng Khánh vào chụp mấy tấm hình cho
           tôi đứng bên Thành. Rồi tôi ra ngoài, gặp cháu Tuệ
           đang cầm tờ giấy “xuất viện”, tôi bảo cháu cho coi và
           thấy đề trên đó chết vì bệnh phổi (?). Buổi chiều tôi

           có mặt lúc 14g30 để dự lễ nhập quan cho Thành. Khi
           tiếng  xoáy  vít  ken  két  trên  nắp  áo  quan  thay  cho
           những tiếng búa đóng đinh ngày xưa. Tôi bảo trong
           đêm tối mà nghe thấy tiếng búa nện trên quan tài


           TỪ BĂNG                                            801
   798   799   800   801   802   803   804   805   806   807   808