Page 807 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 807
Đêm 20.2.2012: Tôi có tật đã hẹn ai đi đâu
thì suốt đêm không ngủ được. Đêm nay là đêm 20.
Đêm cuối của Thành, thân xác còn trên thế gian
này. Tôi cũng chẳng ngủ được dù Khánh hẹn 4 giờ sẽ
đón tôi xuống tiễn đưa Thành vào 6 giờ sáng mai
(21/2). Tôi nhìn đồng hồ mới 1 giờ đêm. Cả nhà tôi
đang yên giấc ngủ sâu. Nhẹ mở tivi kênh HBO, tôi
chợt thấy phim chiến tranh thế giới lần thứ hai đang
chiếu nửa chừng. Hình như là phim quân Mỹ đang
vượt qua cầu sông Rhin trên đất Pháp. Hình ảnh
những người lính gian khổ, mệt nhọc tiến lên
chiếm từng thước đất trong tiếng bom đạn nổ tung,
xác người vật xuống, tôi lại nhớ tới những bạn bè
đồng môn của tôi cũng một thời đủ loại quan võ
quan văn. Lịch sử đã chém ngang lưng chúng tôi ở
tuổi chưa đến 40. Từ đấy gian khổ chia ly, máu và
nước mắt nhiều hơn chút hạnh phúc cỏn con khi
thấy mình còn sống. Tôi biết bạn bè tôi lúc ấy dù ở
quê nào cũng là những tên Do Thái lang thang
nhục nhằn chịu đựng nuôi vợ nuôi con, cho chúng
nên người. Kỳ vọng ở thế hệ thứ hai. Cái hoài bão
của một thời tuổi trẻ vàng son của chúng tôi tắt lịm
như một đống tro tàn. Trong quê hương tan nát ấy,
tôi và Thành nhặt nhụm anh em như cái nghề ve
TỪ BĂNG 805