Page 848 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 848
Nó đứng dậy. Mặt vênh lên với tao, miệng báo
cáo đã thi hành xong kỷ luật.
Chiều hôm ấy, tao phải mò xuống trại kiếm
nó. Vừa thấy tao mở miệng gọi. Nó kéo dài giọng
mỉa mai:
- Dạ, em là lính đâu dám quen các quan…
Tao nói với nó:
- Mày tha cho tao đi, đừng giận nữa, giữa
chốn ba quân mà mày kêu thế thì bố thằng nào làm
việc được… Rồi tao quay sang hỏi chuyện tào lao
cho nó quên giận như làm gì? Vợ con chưa? Nó có
vẻ thông cảm cái việc tao phải làm buổi chiều ở bãi
tập. Hai thằng xuống căng-tin làm vài chai bia rồi
chia tay. Thế rồi cứ chiều thứ bảy, tao lại xuống đại
đội nó, xin đặc cách chở ông ấy về tận nhà. Cũng là
“một chiêu” để tạ lỗi đã hành ông ấy hít đất… Bây
giờ chắc ông ấy đang trầy da tróc vảy ở Đồng Đế –
Nha Trang rồi.
Nơi đây cũng thế. Nắng mưa là chuyện quá
bình thường của đời lính. Tất cả cách giết người từ
xa đến gần dù là bên này hay bên kia, người lính
đều được học, nào bò hỏa lực, leo dây tử thần, kích
đêm đài phát tuyến, hành quân dã chiến v.v… đủ
846 Một Đời