Page 843 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 843
mùa hè chúng tôi mới gặp nhau ở Sài Gòn. Chúng
tôi gọi bố mẹ Hồng là cậu mợ như Hồng. Ngày ấy
bữa cơm chỉ có hai trái hột vịt hoặc chiên hoặc bác
cùng một giá rau muống luộc mà sao ngon thế.
Chúng tôi nhai rau như trâu và húp nước rau
muống như voi. Rồi Hồng mất. Tôi ở xa chẳng có ai
báo tin. Mấy năm sau trở về. Trên bàn thờ nhà
Hồng đã thêm hai bát nhang. Một của cụ Vương
Đình Cư là thân phụ và của Vương Mộng Hồng
cùng khóa Đà Lạt với Hoàng Thụy Long, Đào
Thiện Tuyển.
Đứa em trai kế của Hồng là Vương Dương
Minh, hồi đó kém bọn tôi ngót mười tuổi, giờ cũng
đã bạt ngàn vùng A Lưới. Cửa ra vào loang buồn
khép kín.
Còn tôi, kể từ khóa 18 năm sáu tư ấy cứ đi rồi
lại về. Về rồi lại đi. Trải qua khóa 21, rồi khóa 23…
lủi thủi đi về. Đấy là những năm sáu lăm, sáu sáu
chỉ ăn nằm ngay tại Thủ Đức có vài ngày. Thằng ở,
thằng về chóng vánh, không bày vẽ như trước vì
chiến tranh đang ùng ục như nồi cám heo.
Và rồi cái năm Mậu Thân sáu tám ấy. Kẻ trước
người sau chẳng còn có truyện miễn, hoãn gì nữa.
TỪ BĂNG 841