Page 150 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 150

Mải  thu  dọn có hôm  ông  quên là mình  thiếu
              chân đứng, bê hộp tách cất lên nóc tủ và ngã. Trời

              thương, ông ngã từ từ, va đầu nhẹ vào mặt bàn gỗ
              nên chỉ răng bị vập vào môi, chảy máu. Ông thật

              thà khai báo, xin bà đừng la, tủm tỉm cười biết lỗi.
              Bà  vội tra  google, trúng  phóc là  do  tác  dụng phụ
              của thuốc trị bệnh bác sĩ mới cho mà quên dặn dò.
              Bà  đề nghị  ông  bỏ viên thuốc huyết áp  vẫn  uống

              mỗi ngày chỉ uống thuốc mới thôi. Bác sĩ tốt nhất
              là…vợ mình ông nhỉ. Mỗi sáng sớm ông đều ra mở
              cửa,  khóa  cửa cho bà  đi  tập dưỡng  sinh dù đi  lại

              khó khăn. Sau thấy đèn đường sáng trưng, bảo vệ
              của khách sạn ngồi ngoài đường, ông mới yên tâm
              để  bà  tự  lo.  Mãi  bà  mới  quen  dần  với  việc  thiếu

              ông đưa đón. Ngồi chờ xe ôm, hay con đón, đưa bà
              vẫn rưng rưng muốn khóc. Rồi những lần vừa đưa
              ông đi tái khám tận Sài gòn về, dù trời xẩm tối, ông

              lại leo lên xe ba bánh hối bà mau mau lên xe ông
              chở đi ăn cháo gà. Sáng sớm hễ khỏe khoắn là ông
              lại rủ bà hoặc bạn bè đi ăn phở Thiện Lợi để cùng
              tán gẫu thời sự, chuyện xưa...


                   Ông  còn  là  sát  thủ  hạng  nặng,  chuột  không
              thoát khỏi tay khi ông cầm gậy khua khắp nhà. Bẫy
              được rồi là ông cầm cái lồng  lắc cho đến khi chú




              140                                      Cuối Đời Nhìn Lại
   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154   155