Page 154 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 154

Noäi Ngoaïi Toâi








                                                             Hiển Thư







                   Đồng  môn  Trần  Ngọc  Quân  từ  trong  nước
              email  sang  hỏi  tôi  đã  gởi  cho  bạn  bài  viết  về

              “Ngoại tôi” đã lâu, nay lục lại không thấy, nhờ tôi
              tìm lại. Tôi nhớ hình như tôi chưa viết, lấy đâu mà
              lục. Thôi thì cố nặn óc ra mà viết lại vậy. Nhớ nhớ
              quên  quên ở  cái  tuổi  ngoài  tám  mươi,  lòng  cũng

              dịu lại khi nghĩ vê những năm tháng sống dưới sư
              chăm sóc trừu mến của cả Bà Nội lẫn Bà Ngoại vì
              các cụ cùng ở cảnh góa bụa từ lúc còn rất trẻ. Ông

              nội và ông ngoại tôi đều là những ông đồ hay chữ
              nên các làng xã quanh vùng thường mời về làng họ
              mở lớp dạy đám trẻ trong làng. Sau này thấy sức đã
              yếu, các bà tôi không để các ông tôi đi nữa. Các cụ

              mở trường tại nhà. Nhưng vào thời buổi  “cái học
              nhà  nho  đã  hỏng  rồi” và ở  cảnh  “mười  người  đi

              học chín người thôi”, nên chỉ nhà nào khá giả mới
              cho con đến trường kiếm it chữ thánh hiền. Nếu chỉ


              144                                    Cuối Đời Nhìn Lại
   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159