Page 156 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 156

nó thấm vào tận giấc ngủ trẻ thơ trong những buổi
              trưa hè với tiếng xào xạc của lá tre sau vườn hay

              tiếng ve sầu nỉ non trên cây mít trước nhà. Mù chữ
              nhưng  công xá thợ cầy  thợ  cấy  các  cụ nhẩm tính

              còn  nhanh  hơn  anh  cả  tôi  học  ở  trường  tỉnh  về.
              Việc cha tôi lấy mẹ tôi lúc tuổi còn rất trẻ. Cha tôi
              lên tám, mẹ tôi mười hai. Sau này mẹ tôi cho biết
              ông bà nội và ông bà ngoại tôi đã ước hẹn từ trước.

              Cha tôi là con trưởng nên ông bà tôi, nhất là bà tôi,
              muốn  có  con  dâu  sớm  để  rèn  cặp  sau  này quán
              xuyến việc nhà như cụ mong muốn. Mẹ tôi mang

              cái  nghề  trồng  dâu  nuôi  tầm  dệt  lụa  về  bên  nội.
              Niềm vui thú tuổi thơ của tôi là được Bà Ngoại cho
              ăn những con nhộng còn nóng hổi mới vớt từ nồi

              luộc  tơ  ra.  Tôi  vẫn  nhớ  ánh  mắt  bà  ngoại tôi  âu
              yếm  nhìn đứa  cháu  trai  ăn  những  con  nhộng  rất
              ngon lành. Bà ôm đứa cháu vào lòng, âu yếm hôn

              lên tóc nó nhiều lần và thì thầm cháu bà ngoan lắm.
              Kỷ niệm tôi nhớ nhất là vào một ngày cận Tết, hai
              bà tôi sắm sửa lễ vật ra cúng đình, cho tôi đi theo.
              Các cụ cho tôi đeo một bình rượu là một trái bầu

              khô nạo hết vỏ ra. Trên đường đi, theo sau các cụ
              vui chuyện đi phía trước, mỗi bước chân tôi nghe

              trái bầu kêu lọc ọc bên hông.  Tôi thấy  khát nước
              nên mở nắp trái bầu đưa lên miệng tu, thấy vị đắng


              146                                    Cuối Đời Nhìn Lại
   151   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161