Page 158 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 158

ruộng  cụ  bị  đấu  tố.  Sau  một  thời  gian  diện  bích,
              năm 1985 tôi đón đươc bà cụ vào Saigon sống cho

              tới khi tôi và gia đình đi Mỹ định cư. Năm 1990 cụ
              mất ở tuổi 98. Trong một bài thơ viết về Mẹ, tôi có

              mấy câu kết như sau :
                   Gần Mẹ giây phút thần tiên

                   Ở bên gối Mẹ chẳng phiền não chi
                   Kề tai Mẹ con thầm thì

                   Sao con chỉ muốn luôn nghe Mẹ cười
                   Mà nay sao thấy xa vời
                   Ảnh Mẹ còn đấy tiếng cười nơi nao
                   Mẹ về thế giới thẳm sâu

                   Ước đâu văng vẳng nghe đâu tiếng Người
                   (Tiếng cười muôn thuở rạng ngời
                   Mỗi khi con trẻ làm vui lòng già)

                   Biết rằng đây chỉ mộng mà !
                   Tim ta vẫn cứ thiết tha ước thầm !

                   Bà ngoại tôi có người con trai, em út mẹ tôi,
              tôi vẫn gọi là cậu Tự. Cậu ở quê nối nghiệp tổ tiên,

              là một nông dân chất phác. Thời chống Pháp, cậu
              là một du kích gan dạ. Thoái vi nông, tiến vi binh,
              đúng  như  truyền  thống  dân  tộc  thời  xưa.  Đầu

              những  năm  tám  mươi  cậu  vào  thăm  nhà  tôi ở
              Saigon,  ngày  ngày  cậu  đi  dọc  con  đường  Phan



              148                                    Cuối Đời Nhìn Lại
   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163