Page 82 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 82

Nay đã 60 năm qua rồi mà chú D. còn nhớ mãi cảnh
             tượng đau lòng.

                   Tôi giao hai em cho V., chạy đi tìm bố mẹ. Qua

             đò  tôi  khai  thực  nên  họ  cho  qua  miễn  phí  vì  tôi
             chẳng có đồng nào. Đến cửa hàng mẹ tôi, tôi đứng ở
             cửa vịn tay bước không qua nổi, nước mắt chảy dài,
             nức  nở  mà không  nói được lời nào.  Mẹ tôi cuống

             cuồng, thu xếp hàng, quát hỏi mãi tôi mới khai được
             sự việc. Mẹ nhờ người đi gọi bố, hai mẹ con vừa đi
             vừa  chạy  về.  Mẹ  tôi  khóc  suốt  dọc đường,  miệng

             luôn kêu tên chị tôi khản cả tiếng. Ghi lại chuyện
             này, tôi còn thổn thức, nước mắt tuôn trào.

                   Chị  hay  tâm  sự với  tôi những  lúc  hai chị  em
             cùng làm việc. Thằng nhóc tì tôi lúc ấy ham chơi,

             việc chính là bế, dắt hai em đi chơi. Chị tôi chăm
             chỉ, nghiêm khắc. Em nào đi chơi về dơ bẩn là chị la
             mắng nên chúng tôi luôn nghe lời. Bế  em đi chơi,

             tìm  chỗ  sạch  sẽ  mới  dám  đặt  xuống,  chơi  gì  mắt
             cũng theo dõi, nhìn em. Trước khi về đứa nào cũng
             rửa tay chân, mặt mũi sạch sẽ. Chị lo mọi việc, cơm

             nước, giặt giũ, gánh nước sẵn. Bố mẹ về đã đầy đủ
             cơm dẻo, canh ngọt, nước tắm rửa đầy các lu.  Chị
             tôi  ra  đi  giữa  tuổi  mộng  mơ,  đầy  ước  vọng  trong
             hoàn cảnh gia đình khốn khó. Cùng thi đậu tiểu học



             72                                        Cuối Đời Nhìn Lại
   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86   87