Page 86 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 86

Tôi học Chu Văn An Hà Nội hai năm, cuối năm
             nào  cũng  hạng  nhất,  được  thưởng  cuốn  tự  vị
             Larousse, phần thưởng tôi còn giữ đến nay, hơn 60

             năm qua...

                   Thầy Hùng Lân dạy nhạc, thày Thịnh Del dạy
             vẽ cứ hay hỏi “Các con nhìn tôi đâu có ‘đen’!” Thày
             Bùi Đình Tấn dạy Sử Địa và Pháp văn rất nghiêm, ai

             cũng  sợ.  Thày  Vũ  Đức  Thận  là  Giám  Học,  thày
             Lãng là Tổng Giám Thị và thày Vũ Ngô Sán là Hiệu
             Trưởng. Thày Sán dáng người mảnh và cao.

                   Phòng thí nghiệm có bộ xương người thật treo

             lủng lẳng trên giá, các khớp xương được cột kẽm nối
             với nhau. Nghĩ lại thấy bất nhân quá, nhưng đó là
             sản phẩm của trường Bưởi xưa. Bộ xương của ai đó

             đã không được tôn trọng.

                   Trường lúc ấy đặt ở École Normal xưa, tòa nhà
             ba  tầng,  sân  thật  rộng  ở  đường  Đỗ  Hữu  Vị,  gần
             thành Cửa Bắc Hà Nội. Cổng thành còn lõm vết đại

             bác giặc Pháp bắn vào lúc xâm lăng miền Bắc nước
             ta.  Cổng thành xây bằng  gạch  mà đại bác bắn chỉ
             lõm  một  chút!  Tôi  đi  bộ  đi  học  cùng  đường  với

             Nguyễn Văn Đậu ở dốc đê Yên Phụ. Lúc ấy tôi mơ
             ước có một chiếc xe đạp như một số bạn. Vào Nam
             tôi  mới  được  đạp  xe  bon  bon  và  còn  chạy  xe


             76                                        Cuối Đời Nhìn Lại
   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91