Page 91 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 91

Thoáng Huế











                                                    Nguyễn Văn Đậu



                   Tôi có một ý nghĩ rằng trong chúng ta dường
             như  không  ai  là  người  không  biết  Huế,  dù  đã đến
             hay chưa đến. Huế ở trong mỗi chúng ta như một nỗi
             phận không thể chia lìa, dù ta ở tại đấy hay ở bất cứ

             cõi trời xa gần nào.

                   Đặt chân đến Huế, cảm giác đầu tiên của tôi là
             sự  nhẹ  nhõm.  Nó  không  có  cái  không  khí ồn ào
             nhiều  khi  mang  tính  đe  dọa như ở  Sài  Gòn.  Con

             đường nhỏ nhắn dẫn từ ga xe lửa về bên Thành Nội
             ít xe cộ, phần vỉa hè dù tráng xi măng hay để cỏ mọc
             đều như vẻ nguyên sơ. Những ngôi nhà mái cũ với

             khoảnh sân có tường thấp bao quanh dễ làm ta rung
             động.  Trong  những  ngày  ngắn  ngủi  ở  lại  Huế,  cái
             cảm giác  vừa nồng  nàn  vừa như  bay  bổng lúc ban

             đầu vẫn không mất đi trong tôi nếu không muốn nói
             là còn tăng thêm, nhất là những buổi chiều thả bước
             dạo chơi trong khu Thành Nội.



             Xuân Nhâm Dần                                            81
   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96