Page 89 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 89

Thánh nhờ ai đó chụp ảnh. Cả gia đình cũng có đến
             tiệm chụp ảnh chụp một lần.

                   Đi học về loanh quanh việc nhà và học bài, làm

             bài,  chả  có  thời  gian  chạy  chơi  đâu  ngoài  một  số
             buổi cuối tuần đi đá bóng. Tôi nhỏ con nên được làm
             hậu vệ, ít phải chạy.

                   Đôi  lúc kỷ niệm  khi  đi  chạy  loạn  lại hiện về

             nhức nhối tâm can. Ông nội có rất nhiều đồ sứ, chén
             bát cổ, tới mấy rương. Khi chạy giặc bỏ lại cả bộ
             tràng kỷ gỗ gụ, chạm trổ tinh xảo, khảm xà cừ. Mẹ
             tôi nhờ người gánh chén bát cổ cho xuống một giếng

             nước.  Khi  trở  lại, người  ấy  bảo  mất hết  rồi,  đành
             chịu. Cả con gà mái tôi tập chăn nuôi với ổ trứng
             đang ấp dở cũng phải bỏ lại, tiếc ngẩn tiếc ngơ. Một

             đêm nọ, hai mẹ con trở về làng xem có còn đồ gì của
             mình  lấy  nốt  đem  đi.  Đi  trên  đê,  đang  mùa  mưa
             thỉnh thoảng có chớp mới nhìn thấy đường. Trời tối

             đen như mực… Gần sáng mới tới làng. Hỡi ôi, nhà
             đã cháy, bộ bàn ghế cháy thật tiếc và ổ gà của tôi
             cũng tiêu. Sáng sau trời lại mưa, hai mẹ con ra nhà

             thờ đạo Chúa tránh Tây càn quét. Ầm! một tiếng sét
             đánh ngay chữ thập tháp chuông vài người chết và bị
             thương. May, mẹ con tôi thấy đông người nên trú ở
             gốc cây gần đó và thoát nạn.



             Xuân Nhâm Dần                                            79
   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94