Page 88 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 88

Khi di cư chúng tôi may mắn được đi máy bay
             Aỉr Azur của Pháp,. Lần đầu đi máy bay, trẻ con vừa
             hào hứng lại được phát mỗi đứa vài cái bánh biscuit,

             đến điểm  tập  trung để  đưa  ra phi  trường.  Đến Sai
             gon có xe đưa rước về trại tập trung ở tạm tại trường
             tiểu học trên đường Lê Đại Hành. 5 gia đình 1 lớp

             học.  Bọn  trẻ tha hồ đùa giỡn.  Tháng  sau,  mỗi gia
             đình được cấp 1 căn nhà trệt ở đối diện trường đua
             Phú Thọ..

                   Bố mẹ thật vất vả. Do ảnh  hưởng cuộc khủng

             hoảng kinh tế, bố đi làm hơn 10 năm không tích lũy,
             năm 1946 về Bắc Ninh vẫn sống thanh đạm. Cuộc
             kháng chiến chống Pháp kéo dài 9 năm thì hết 6 năm

             theo kháng chiến, đủ no ấm là may. Về Hà Nội làm
             lại từ đầu, tần tảo lo toan, mẹ cùng bố lo cho anh em
             tôi được đi học là mừng. Ở Hà Nội được 5 năm. Tôi

             và V., mỗi đứa có một bộ quần soọc kaki,  một áo
             trắng mặc đi học, về nhà cởi ra treo lên, mặc đồ vải
             nâu ở  nhà.  Cần  giặt thì thay  ra  giặt ngay  cho kịp
             khô, mai còn mặc đi học. Mãi đến khi sắp di cư tôi

             mới được may thêm một áo sơ-mi vải toile de file
             hồng và quần sooc xanh kaki với đôi dép da mới.
             Nhớ mãi lần bố dắt anh em chúng tôi đến đền Quan






             78                                        Cuối Đời Nhìn Lại
   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93