Dịch thơ:
Thuở nàng ở đầy nhà hoa ngát
Tự nàng đi man mác giường không
Chăn thêu cuốn gọn ai nằm
Ba năm vẫn lắng âm thầm dư hương.
Hương chốn ấy vấn vương chẳng hết
Người cõi nao biền biệt không sang
Nhớ nhau héo rụng lá vàng
Lạnh ơi sương trắng đẫm làn rêu xanh.
THB
48 Cuối Đời Nhìn Lại