Page 18 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 18

Ông đồ vẫn ngồi đấy
                        Qua đường không ai hay
                        Lá vàng rơi trên giấy
                        Ngoài giời mưa bụi bay.

                 Người đọc hình dung cái vắng vẻ hiu hắt và im
            lặng  của  Ông  đồ,  ông  vẫn  ngồi  bên  lề  phố,  nhưng
            khách du xuân bước qua, chẳng còn ai để ‎ý, chẳng còn
            ai hay biết ông ngồi ở đó, im lìm cô quạnh ... Nào có

            còn ai muốn treo lên tường những chữ nho dù là rồng
            bay  phượng  múa  nữa  hay  không.  -    Chữ  nho  đã  lỗi

            thời. Nhà nho đã hủ lậu và đang chìm vào quên lãng.
            Hoa đào vẫn nở. Ông đồ vẫn bày ra mực tàu giấy đỏ,
            vẫn ngồi viết thuê trên phố.

                 Ông là cái mốc của thời gian. Thấy ông là thấy

            Tết, nhất là trên quê hương miền bắc. Nhưng rồi mới
            hôm nào rộn ràng, xuân này chẳng còn ai thuê ông viết
            nữa. Màu giấy đỏ phai đi, không buồn thắm. Mực tàu
            trong nghiên u buồn khô cứng lại. Trời se lạnh. chiếc

            lá vàng lảo đảo, hững hờ rơi trên tờ giấy. Hạt mưa bụi
            bay bay. Ông ngồi im, như chiếc bóng thời gian không
            còn trôi nữa.

                        Chứng tích thời gian quá lụi tàn

                        Dòng đời như một chuyến đò ngang
                        Hắt hiu lá rụng trời không gió
                        Xoay đổi tình đời ôi mênh mang.



            12   Cuối Đời Nhìn Lại
   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22   23