Page 19 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 19

Để rồi Vũ Đình Liên kết thúc bằng 4 câu thơ cuối:

                        Năm nay đào lại nở
                        Không thấy ông đồ xưa
                        Những người muôn năm cũ

                        Hồn ở đâu bây giờ...

                 Cả bài cộng lại chỉ 8+8+4 = 20 dòng, với thể loại
            thơ năm chữ, nhà thơ đã dựng lên cả một hoàn cảnh
            trải dài theo thời gian, một cách chân thực đến không

            còn là trong tưởng tượng, nó góm ghém đầy đủ nỗi xót
            xa hiện thực buồn thương tê tái, suy tàn.

                        Thê lương nhất là bóng hình năm cũ
                        Nó lụi tàn nó vướng vất trong tim

                        Chân trời không một cánh chim
                        Hồn xưa nào đó còn im bụi mờ
                        Qua rồi như một giấc mơ

                        Cánh hoa đào vẫn mong chờ gió xuân.

                 Ông đồ chính là di tích suy tàn của một thời nho
            gia và Hán học. Và như một trần tình, kể lể của khách

            vãng lai, qua lời thở than tiếc thương cái chế độ nho
            gia của một thời dĩ vãng, cũng là chứng tích của một
            thời  chữ  Hán  đi  vào  sụp  đổ  điêu  tàn.  -  Ông  đổ  trở
            thành  một  cũ  kỹ  tàn  phai  và  mất  mát.  Hè  phố  vắng

            ông. Người ta tự hỏi nhánh hoa đào kia, trong đó, có
            còn vương vất hồn của người xưa hay không? Hay là




                                                       Xuân Kỷ Hợi  13
   14   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24