Page 37 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 37

Đang xuân để khỏi thấy xuân tàn
                        Chúa xuân ví biết tình hoa thế
                        Xin kiếp sau đừng nở thế gian
                        Hồn kết gió hương trời nhược thủy
                        Cánh viền mây thắm động thiên thai
                        Hóa thành những giọt mưa thơm ấy
                        Tưới nở trăm hoa đã héo rồi.

               * Người xưa thứ năm :

                 Nhà thơ Đông Hồ, với mệnh danh  là "Hồn Đại

            Việt, giọng Hàn Thuyên". Thôi học từ 16 tuổi. Chịu
            ảnh  hưởng  của  Nam  Phong  Tạp  Chí.  Chủ  trương  tờ
            báo Sống và lập ra Trí Đức Học xá năm 1935. Trong

            tập  thơ  Đông  Hồ, người  ta  tìm  thấy  trong  đó  những
            câu ẩn náu một linh hồn khi nàng Linh Phương đã ra
            người thiên cổ rằng

                        Mối sầu khôn giải cùng trời đất
                        Chén rượu đành khuây với nước non.
                  Và

                        Khi biết dễ dàng khi gặp khó
                        Chốn vui ai nhớ chốn sầu chi
                        Cái oanh đâu bỗng ngoài hiên gọi
                        Đã hai lần rồi xuân vắng mai.
                        (Mai cũng là tên người yêu, Ngọc Mai).

                 Khi mà người xưa coi đàn bà như món đồ chơi,
            thì ông trân trọng. Đông Hồ là người thứ nhất đưa vào
            thi ca Việt Nam cái vị bát ngát của tình yêu dưới trăng



                                                       Xuân Kỷ Hợi  31
   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42