Page 40 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 40

Về đây đem chắn nẻo xuân sang
                        Ai biết hồn tôi say mộng ảo
                        Ý thu góp lại cảm tình xuân

                        Có một người nghèo không biết tết
                        Mang lì chiếc áo độ thu tàn
                        Có đứa trẻ thơ không biết khóc

                        Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran
                        Chao ôi mong nhớ, ôi mong nhớ
                        Một cánh chim thu lạc cuối đàn.

                 Từ  Vũ  Đình  Liên  với  bài  thơ  xuân  “Ông  Đồ”,

            mang mang hình ảnh điêu tàn của một chế độ ông đồ
            nho hủ lậu phai tàn u uẩn... lan man qua thơ xuân của
            những thi hào trên đây: Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn

            Mặc Tử, J. Leiba, Đông Hồ, rồi Chế Lan Viên... Dòng
            thơ xuân nào cũng cho ra những cảm xúc vượt bờ... cái
            vượt bờ chính là trào dâng lãng mạn, và là tư tưởng, là
            tâm hồn, của người sáng tác thơ.


                       Thơ là khúc nhạc lòng lên điệu
                       Dẫn hồn đi qua những nỗi niềm riêng
                       Thơ ngây, ai oán, đoạn trường

                       Dòng thơ biểu hiện yêu thuơng nghìn trùng.

                 Nếu những nhà thơ hay than thở rằng, không bao
            giờ làm được một câu thơ cho ra hồn. Người ta bảo
            điều ấy đáng thương như một kẻ bị tình phụ, vì thơ là

            người  tình.  Và  người  ấy  là  kẻ  nuôi  giấc  mộng  ảo

            34   Cuối Đời Nhìn Lại
   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45