Page 16 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 16

Tưởng Niệm




            Thầy VŨ KHẮC KHOAN





                                                   Trần Lam Giang


                 1956 - Ông bước vào dậy lớp tôi. Lồng lộng mái tóc.
            Vững vàng bước đi.  Nét mặt nghiêm buồn, nhưng không
            dữ.  Ông  dạy  chúng  tôi  Việt  Văn.  Giờ  đầu,  ông  nói  về
            chương  trình  học.  Một  chương  trình  lộn  xộn,  thiếu  hụt
            những  điều  cần  và  thừa  thãi  những  điều  không  cần  do
            những người dốt  Việt  Văn, kém  văn học ở  bộ  Quốc Gia
            Giáo dục hồi đó soạn ra. Dù vậy, thầy trò vẫn cùng nhau
            điềm đạm làm việc cho đến hết năm. Đó là đề nghị của ông
            đối với những thiếu niên 15, 17 tuổi ở lớp Đệ Tam.

                 Chúng tôi nghe chăm chú và đồng ý.
                 Ông cũng khuyên thanh niên phải khoẻ. Ông chê lớp
            chúng tôi èo uặt quá, không có những cánh tay rắn chắc,
            những cái vai nở nang, làm sao xông pha gánh vác việc đời
            mai sau! Ông vừa dứt lời thì chừng mười cái tay áo xắn lên
            và cả lớp cười ồ. Ông không cười. Đứng lên quan sát từng
            cánh tay ấy, rồi gật đầu: “Tay các anh được, tuổi trẻ phải
            vậy.”

                 Cả năm tôi học Đệ Tam, không khí trầm và ấm mỗi
            giờ  Việt  Văn.  Tình  thầy  trò,  tình  bạn  bè,  theo  dòng  thời
            gian  trưởng  lớn  mãi  lên  với  cuộc  đời,  với  cõi  lòng,  sâu
            thấm hơn mãi.


            Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59                        Trang 7
   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21