Page 245 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 245

- Tao nghe nói đang học ở Thủ Đức. Nó và mấy vị
            nữa phản đối, phản chiến (?!)  gì đó nên được mời xuống
            cấp ra Đồng Đế…

                 - Vậy là ra “cánh gà” à? Rồi trôi dạt về đâu?

                 - Nó bảo về Sóc Trăng. Hơn năm sau bị mìn, nằm bên
            vệ đường. May  có Phạm  Quốc Đăng đang làm bên hành
            chánh  nghe  tin.  Chở  về  bệnh  viện.  Thoát  chết,  sau  được
            giải ngũ.

                 - Tao ở nơi khỉ ho cò gáy ít gặp bạn bè xưa. Còn mày
            ở Sài Gòn chắc gặp tụi nó thường xuyên…
                 - Cũng lơ thơ tơ liễu… thôi. Duy có thằng Hải thì vài
            tháng tao lại gặp nó ngồi ăn sáng ở đây. Đôi mắt lâu lâu lại
            nhìn về nhà hộ sinh Đức Chính.

                 - Chắc nó đưa vợ đi đẻ?

                 - Thì đấy là cái chắc… nhưng vài tháng “ông ấy” lại
            ngồi đây… mắt nhìn như mọi khi. Vợ nó đẻ như gà à?
                 Tôi  cười  vì  câu  nói  “tếu”  của  Giang.  Nhưng  chắc
            chắn đấy không phải là một… vì cụ này từ xưa đã nổi tiếng
            đào hoa. Chúng tôi chia tay. Nắng nhạt cuối thu lấp lánh
            trên  mái  Trường  Trung  học  tư  thục  Trí  Đức  của  Giang.
            Hàng cây dầu, thân cao thẳng vút. Tàn cây lâu lâu thả cánh
            vàng bay.

                 Năm  năm  sau,  năm  một  chín  bảy  lăm,  đời  bọn  tôi,
            nhiều thằng cũng đã là những chiếc lá vàng khô mục rữa.■

                                                           Ngũ Viên

                                               (Nhớ ngày giỗ đầu bạn
                                       Nguyễn Văn Quyên 10.11.2013)



            Trang 236                         Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59
   240   241   242   243   244   245   246   247   248   249   250