Page 727 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 727

“chiến lợi phẩm” này đều phải đem lên bờ đường
           nộp cho thằng Tư Nốp. Tư Nốp năm ấy đã 17 tuổi,
           trên bờ vai gồ lên nó xăm trái tim có một mũi tên

           bắn xuyên qua. Sau này Tư Nốp đến tuổi bị đi quân
           dịch, chúng tôi cũng tan hàng...

           Văn Lang Quốc ngày .... tháng ..... năm ....

                Bố tôi bị lao phổi nằm chữa ở bệnh viện lao
           trên  đường  Nguyễn  Kim  nối  dài,  bệnh  không
           thuyên  giảm.  Đến  khi  nặng  quá  họ  cho  về.  Vài

           tháng sau thì bố tôi chết. Cảnh nhà khó khăn, mẹ
           tôi phải đi vay mượn bên các bác, các dì để lo ma
           chay cho bố tôi. Điều làm tôi cảm động nhất và có
           lẽ là cái ơn mà tôi luôn giữ ở trong lòng đối với bà

           con  xóm  kênh  Tôn  Đản,  ấy  là  suốt  2  ngày  đêm
           quan tài bố tôi chưa ra khỏi nhà thì hầu như đầu
           trên xóm dưới họ đều chân thành đến viếng bố tôi.
           Người thì thẻ nhang, người thì vài trái cây, bằng tất

           cả niềm yêu thương đối với mẹ tôi. Các thằng bạn
           trong xóm lau bàn, rót nước tiếp khách. Rồi lại còn
           các bác, các anh lớn tuổi lập ban cải lương tự phát.
           Tiếng đờn ca bay trong sương lạnh, ngậm ngùi theo

           dòng nước trên kênh Tàu Hủ chảy ra sông lớn Sài
           Gòn chắc vong linh bố tôi vẫn còn thao thức lắng
           nghe, cảm tạ những con người mà xưa nay khi nói

           TỪ BĂNG                                            725
   722   723   724   725   726   727   728   729   730   731   732