Page 732 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 732
sầu” nghịch như quỷ thời chúng tôi học cùng nhau.
Chỉ tiếc rằng vắng Quyền thuốc lào, thằng bạn đã
mấy năm trời chở tôi lên đèo xuống dốc cầu Ông
Lãnh... Đến giờ nhớ tới còn đau... Quyền thuốc lào
đang mịt mờ sỏi đá ở cao nguyên.
Văn Lang Quốc ngày .... tháng ..... năm ....
Có lẽ đúng như câu “Sống lâu lên lão làng”.
Tôi được thăng chức Trưởng phòng phụ trách việc
thu gom rác trong Đô Thành. Cái may, cái rủi cũng
xen nhau, đấy là mẹ tôi lại mất. Năm nay mẹ tôi đã
70 tuổi rồi, xem ra đã là thọ. Chỉ tiếc rằng nỗi
mong mỏi của mẹ tôi sớm có cháu nội để vui tuổi
già thì mãi vợ tôi chẳng có tin mừng. Thế là trên
bàn thờ nhà tôi lại có thêm bát nhang để cạnh bố
tôi. Nhiều lúc nghĩ tới cái gia phả họ Cù nhà tôi, tôi
cũng dị đoan, giật mình tự hỏi: “Chẳng lẽ cái ân,
cái oán xa xưa còn lẽo đẽo theo nhau, thù diệt
nhau mãi mãi hay sao ?”.
Văn Lang Quốc ngày .... tháng ..... năm ....
Mới lên giường, vợ tôi đã ôm tôi và thì thầm:
Em có thai rồi. Tôi vội vàng sờ bụng vợ, nhưng
chẳng thấy có hiện tượng gì, vợ tôi như biết ý, bảo
tôi: Tháng này em tắt kinh rồi. À ra thế !
730 Một Đời