Page 730 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 730

Có ăn rồi, tôi lại đến Văn khoa lấy cours về,
           đêm đêm “soi” chữ. Có năm đậu một, có năm đậu
           hai,  lại  cũng  có  năm  tay  trắng.  Nhưng  rồi  cũng

           xong, người ta 3 năm thành Cử, mình lẹt đẹt 4, 5
           năm cũng thành Cử. Cử trước, Cử sau cũng là Cử
           cả.  Vênh  vang  quái  gì,  chẳng  qua  cũng  chỉ  là  cái
           cần câu cơm mà sống thế thôi.

                Một  hôm  mẹ  tôi  bảo:  Đại  đăng  khoa  rồi  thì

           tiểu  đăng  khoa  thôi.  Có  con  nhỏ  bán  chạp  phô  ở
           chợ, trông được lắm. Nó lễ phép và dịu dàng. Hôm
           nào  con  đi  với  mẹ  coi  xem  sao,  nếu  được  thì  mẹ
           nhờ mai mối cưới cho. Nhà mình bây giờ cũng neo

           đơn  lắm,  nhà  nghèo  thì  lựa  vai  vế  vừa  với  mình,
           chứ cảnh “đũa mốc mà trèo mâm son” thì sau này
           chẳng ra gì con ạ.

           Văn Lang Quốc ngày .... tháng ..... năm ....

                Một  buổi  sáng,  trời  ương  ương  tai  tái  chẳng
           đẹp gì, tôi theo mẹ đi coi mắt vợ tương lai. Gia đình

           cô ta ở Trà Vinh trong một Phum Sóc, người Miên
           nhiều hơn người Việt. Chạy  chiến tranh lên  buôn
           bán ở đây sống qua ngày. Hiện cư ngụ trong hẻm
           đường  Tôn  Thất  Thuyết,  uốn  lượn  vòng  vèo,  sâu





           728                                             Một Đời
   725   726   727   728   729   730   731   732   733   734   735