Page 893 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 893
Bà Tổng khép nép:
- Dạ, thưa thầy, thầy thấy hậu vận của cháu…
Cụ Tú không để con nói hết đã bảo:
- Thằng này lớn lên phải đi làm ăn xa mới khá
được. Số nó là thế, con chẳng nên lo nghĩ làm gì.
Hồi tưởng lại những lời của thân phụ bà nói
ngày ấy so với lời của Cốc tử tiên sinh trong buổi
coi tướng, coi số vừa rồi, bà Tổng thấy có sự trùng
hợp. Đó là cậu cả lớn lên phải bỏ nhà bỏ cửa mà đi.
Vận may là không ai nói nó yểu mệnh cả. Bà Tổng
vịn vào cái điều không ai đề cập đó mà yên dạ, yên
tâm. Nhờ thế đã trút được cái âu sầu lo lắng của bà
trần trọc bao đêm từ ngày đi ăn giỗ trở về.
Thời gian thấm thoát trôi qua, Khóa Lương đã
mười tám tuổi, vào quan Huấn đạo xin nộp quyển,
dự thi khóa thi Hương Trường Nghệ năm Quý Mão
Thành Thái thứ 15. Bà Tổng buồn vì con trượt thi
lại thêm chồng mới rước thêm cô vợ thứ ba về.
Tấm thân ăn trắng mặc trơn, nghe đâu ở xứ Thanh
vào bán hoa trước cổng huyện. Mà tuổi cũng chỉ
hơn cậu cả con bà vài ba tuổi. Bà Tổng vốn dòng
nho học thuộc nằm lòng câu “làm trai năm thê bảy
thiếp mà gái chính chuyên chỉ có một chồng” nên
TỪ BĂNG 891