Page 895 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 895

cầm quyển sách trên tay cứ mờ mịt ở đâu đâu. Nó
           rơi rụng theo từng cử chỉ, từng động tác di chuyển
           theo  ánh  nắng  buổi  trưa  xiên  qua  tấm  kính  trên

           mái ngói lúc tỏ lúc mờ xuống cái sập chân quỳ và
           cứ  mỗi  lần  hình  ảnh  ấy  hiện  ra.  Khóa  Lương  lại
           buông sách, rót  chén  nước chè, uống một  hơi rồi
           nằm xuống; gác tay lên trán; lòng vẩn vơ trên tấm

           thân ngồn ngộn ngó sen của người dì hơn anh độ
           năm mười tuổi.

                                       

                Ba  năm  sắp  trôi  qua.  Ngày  thi  càng  gần  tới.
           Trên đầu giường Khóa Lương ngổn ngang sách vở.
           Nào  kinh  nghĩa  cho  kỳ  đệ  nhất,  nào  chiếu  biểu

           cho  kỳ  đệ  nhị;  nào  văn  sách,  thơ  phú  cho  kỳ  đệ
           tam. Đêm đêm dưới ngọn đèn dầu lạc khêu bấc thật
           cao, Khóa Lương quyết tâm phen này đạt chức cử
           nhân mà có bét ra thì cũng phải tú tài làm rạng rỡ

           gia môn.

                Song ở đời nào có ai học được chữ ngờ. Một
           buổi đêm hè, ông Tổng đi đám ma, chập choạng tối
           mới về. Say khướt khói; cô ba chỉ kịp gỡ cho ông
           cái khăn xếp, cởi giúp ông chiếc áo đoạn vừa qua

           tay là ông đã lăn đùng ra ngủ. Tiếng ngáy khò khè


           TỪ BĂNG                                            893
   890   891   892   893   894   895   896   897   898   899   900