Page 897 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 897
Khóa Lương khêu thấp ngọn đèn lan man nghĩ tới
tiếng loa “chiếu lệ” thét ở chòi canh kỳ thi Hương
Đinh Mão năm nào “Báo oán giả tiên nhập. Báo
ân giả thứ nhập sĩ tử thứ thứ nhập” khi anh và đám
sĩ tử lúc nhúc chen nhau ở cổng trường thi. Cứ nghĩ
tới câu này Khóa Lương lại rùng mình cho sự báo
oán của các oan hồn có dịp để trả thù đời con đời
cháu của kẻ đã gieo rắc cái đau thương trong kiếp
trước của mình. Kỳ thi năm ấy Khóa Lương bị đánh
hỏng đã chợt nhớ câu chuyện của cụ bà thân sinh
ra bác Phan Sĩ Bằng kể cho anh nghe về cụ Tổ tứ
đại nhà anh. Cái oan hồn của người lính lệ đó chẳng lẽ
không tha anh? Mà nào anh có làm nên tội! Khóa
Lương gạt bấc đèn cho tắt, thở dài. Nằm vắt tay lên
trán nghĩ tới chỉ còn non sáu tháng nữa là anh lại vác
lều vác chõng đi thi. Khóa này nữa là khóa thứ ba.
Anh lẩm nhẩm cầu xin mẹ mình phù hộ cho mình
không đạt cử nhân thì tú tài thôi cũng được. Và
anh, anh sẽ đem thật nhiều vàng mã đốt trước lều
thi để giải nỗi oan khiên từ xa xôi tiền kiếp ấy.
Tiếng mõ ở điếm canh đầu làng Vũ Liệt, điểm
rời rạc trong không gian mờ nhạt bóng sương đã
sang đầu giờ hợi. Khóa Lương vẫn thao thức trong
TỪ BĂNG 895