Page 901 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 901
ngờ. Nhưng suy đi nghĩ lại thì bà ba tối ngày đều ở
nhà mà nhà ông như một cái đồn duy nhất có một
cái cổng gỗ lim mở đóng có giờ giấc. Mà cho dù có
thằng nào lẻn vào được thì “cái vưu vật” của ông
đêm nào chẳng gác chân lên bụng ông mà ngủ.
Tổng Vận gạt ngay nghi vấn đó và chắc lưỡi
như cá ăn đêm, mỉm cười tự nhủ: “lần sau lên
huyện họp hành. Nếu gặp lão chánh Tổng xã
Thanh Lộc huyện Thanh Chương thì phải đãi lão
một chầu lòng lợn mắm tôm mới được. Còn rượu
thì cho hắn uống thả cửa để đền cái công mà hắn
đã cho ông cái toa “Minh Mạng”. Thực ra thì ông
cũng ngâm cũng uống đấy; nhưng con người ông
chè chén đã quen – ông dần dần biến thành con
sâu rượu. Nên dù có đổi đêm này bà nọ, đêm khác
bà kia và dù có bị kích thích cách mấy cũng chỉ
“nửa đường ngả ngựa” hoặc “khóc ngoài quan ải”
làm sao có thể “có ông Tổng con” như lời bà vợ ba
vừa báo cho ông biết.
Tuy nhiên ở đời, con người thường sống
bằng ảo tưởng nhiều hơn thực tế. Ông vẫn cho mình
như nhân vật Lao Ái trong truyện Đông Chu liệt
quốc của Tàu. Ông thầm nhủ chẳng có “Nhất giao
sinh ngũ tử” lóc nhóc đến 142 người con như vua
TỪ BĂNG 899