Page 911 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 911

tỉnh.  Nếu  muốn  vào  trung  tâm  thì  phải  đi  thêm
           khoảng 23km nữa.

                Quả  nhiên,  khi  bắt  đầu  vào  địa  phận  tỉnh
           Lâm Đồng, xe lượn một khúc cua rồi giảm tốc độ

           lên đèo vào vùng đất Tây Nguyên. Tôi nhìn cụ bà
           ngồi phía trước. Đôi tay cụ chắp lên ngực, như một
           phản xạ tự nhiên tôi nhớ lời bà dặn ngày thơ ấu.
           Tôi lẩm nhẩm khấn thần núi, thần rừng, đọc luôn

           tên bạn đồng môn Nguyễn Long và em Mai mà tôi
           chẳng biết mặt hai anh em bạn thế nào. Tôi nhắm
           mắt  không  dám  nhìn  ra  ngoài.  Lời  cầu  xin  nặng
           trĩu trong tim.

                                     

                 Buổi  chiều  vùng  cao  nguyên  Lâm  Viên  tủa

           gió lạnh vào B’Lao quá vội vàng. Mặt trời cuối thu
           tan trong sương mù lúc nào chẳng ai hay biết. Mấy
           dãy ký túc xá dành cho sinh viên ở, loáng thoáng
           có ánh đèn tù mù đỏ quạch. Vì chưa tới ngày cuối

           chọn  nhập  trường,  nên  ai  tới  sớm,  tự  do  vào
           phòng ở tạm. Tuy gọi là Quận nhưng đèn đường
           nơi có nơi không, trừ các cơ quan Nhà nước. Còn
           đa  số  là  thắp  đèn  dầu  chập  chờn  lọt  qua  cửa  sổ

           như  bóng  ma  trơi.  Tôi  nghĩ  tới  đồng  môn  Dũng


           TỪ BĂNG                                            909
   906   907   908   909   910   911   912   913   914   915   916