Page 913 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 913
Tuy không có tiếng thở dài, nhưng cánh tay
đưa lên ngang trán là tôi biết “người” đang nhớ
nhà, nhớ bạn. Tôi lặng lẽ đẩy cửa ra ngoài. Phiên
vội bảo:
- Mở va li, lấy cái áo ấm của mình mặc đỡ.
Nằm đây còn thấy lạnh…
Tôi bảo:
- Thử tìm lại cái giá rét ngày xưa xem sao.
Quả thật cái lạnh của B’Lao chẳng thấm thía
gì với cái lạnh mùa đông cuối cùng bố con tôi ăn
cái Tết “tha hương” ở Hải Phòng trong trại tiếp cư
rộng mênh mông toàn người xa lạ. Nhưng cuối
cùng lại chẳng xa lạ gì vì hầu hết họ đều là dân ở
vùng Giao Thủy, Bùi Chu, Nam Định… Một số ít ở
Kiến Xương, Thái Thụy… tỉnh Thái Bình. Tôi lang
thang đi kiếm mấy bạn thân cùng học với tôi ở
Nguyển Khuyến như Thắng, Sách, Nguyễn Tự Chi,
Phạm Gia Định, Phạm Văn Đang…. Nhưng không
gặp thằng nào. Có lẽ bọn nó về quê hay đi trước
rồi.
Năm ấy xuân về. Xuân quá vội vàng và … ban
ngày trời vẫn lạnh, hình như gió bấc vẫn chưa
muốn ra đi, nên ban đêm giá rét buốt tận xương.
TỪ BĂNG 911