Page 925 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 925
lên vai, mặc dù vừa mệt vừa phải hít cái mùi da vẫn
còn hơi hướm mùi bò chết.
Gọi là luân phiên vác, nhưng nó vác nhiều
hơn tôi vì nó to con so với tôi vừa lùn vừa ốm. Tuy
thế cu cậu cũng luôn xách đổi tay này qua tay khác
và rồi cũng dừng lại, lấy hơi. Những khi ngừng lấy
sức ấy, bao giờ hắn cũng lấy mũi giầy đỡ cạnh "Ông
va li" không cho nằm xuống đất. Ý hắn sợ ông va li
bị đau thịt, đau da. Thở xong, nó bảo:
- Tới phiên mày !
Thế là tôi lại lấy tấn vác lên vai. Khi những
bước chân loạng choạng muốn giao nhau, tôi lại
nghĩ tới cái ngày tôi cũng có một cái va li gỗ, bố tôi
đóng cho tôi. Trên con đường thiên lý vô định ngày
54 ấy, mỗi lần mỏi cẳng là tôi hạ ngay ông “va li gỗ”
kê bàn tọa ngồi lên. Thoải mái, sung sướng ! Song
hôm nay thì vất vả vô cùng. Chỉ đến khi gần tới
tiệm phở bò 79. mùi nước lèo bay ra đánh bạt cả cái
mùi bò chết trên vai thì người tôi nhẹ tênh. Chúng
tôi đi qua nhà thằng Bùi Sinh Trí. Nhà nó ở mặt
tiền đường, bên trong cửa kính có 2 con chó Berger
chạy ra chạy vào sủa ông ổng, rồi rẽ vào con hẻm
TỪ BĂNG 923