Page 921 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 921
Nằm đâu cho qua đêm đây ? Tôi tự hỏi và ước
mơ có cái ổ rơm, ổ trấu ở quê xưa. Nằm trên loại ổ
ấy chỉ cần đắp một manh chiếu lên nữa thì dù gió
bấc mưa phùn, mùa đông tháng giá cũng chẳng
làm da thịt tôi se lạnh như bây giờ.
Tôi lột chiếc chiếu còn dư đến nằm trên chiếc
giường đối diện với chiếc va li màu da bò lấp loáng
dưới ánh đèn, tỏa ra từ bóng điện treo lủng lẳng
giữa phòng. Tôi nhìn "Ông va li"nằm bình thản,
chẳng có vẻ gì cảm thông cái lạnh đang xâm chiếm
cơ thể tôi. Mặc dù tôi đã quấn chặt cái chiếu suốt từ
vai tới ống quyển. Có lẽ “Ông” là da bò, da trâu cực
nhọc cày bừa ngay cả mùa đông giá rét nên "Ông"
quen với cái lạnh rồi chăng !
Tôi nhớ mới đây hai tuần lễ, khi nghe trúng
tuyển trường Nông học ở B’Lao, Hoàng Hữu Phiên
đã rủ tôi ra đường Phạm Hồng Thái, đến các cửa
hàng bán va li, túi xách ngay trước cửa ga Sài Gòn
để lựa chọn một cái chứa đủ đồ để đi cùng ông
trong suốt ba năm trời.
Hai chúng tôi vào ra năm, sáu cửa hàng hết
sờ lại nắn, hết kéo fermeture lại ấn khóa kêu tanh
TỪ BĂNG 919