Page 920 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 920

dự lắm rồi. Năm ngoái tới tuổi về hưu, tôi về ở với
           các cháu có rẫy trồng dâu trồng trà cách đây cũng
           hai, ba cây số.

                Già  rồi,  cầy  cuốc  phụ  giúp  tụi  nó  không  nổi

           nữa nên tôi xin ông Giám đốc trường này làm việc
           coi trường. Trước mình đóng chức Cai bây giờ vẫn
           có chức Cai. Xem ra số mệnh an bài cả.

                Hai  bác  cháu  nói  chuyện  quên  cả  thời  gian.
           Không biết có phải là do cái tình đồng hương Nam

           Định quê xưa không mà một kẻ hậu sinh như tôi
           được hầu chuyện với bậc cha chú, tôi thấy tâm hồn
           êm  ả  trên  đường  trở  về  phòng  ngủ  dù  sương  đã
           thấm đọng lối đi.

                                     

                Để nguyên cả quần áo, tôi đến bên giường và

           nhè nhẹ leo lên. Tôi kéo mép tấm mền mà Phiên
           quấn trên người như chả giò. Cố lắm cũng chỉ được
           gang tay. Nhờ nằm tráo trở đầu đuôi nên cũng có
           chút hơi ấm bạn bè từ chân lên ngực. Nhưng chỉ vài

           phút  hơi  ấm  ấy  đã  tiêu  tan.  Bởi  cái  cẳng  chân
           không thua gì bắp vế Trưởng lớp. Cái chân ấy trong
           cơn mê ngủ đã đè lên bộ ngực lép kẹp của tôi đến
           nghẹt thở. Thế là tôi lặng lẽ rời đi.


           918                                             Một Đời
   915   916   917   918   919   920   921   922   923   924   925