Page 119 - CuoiDoiNhinLai-16_CanhTy
P. 119

Thế là tôi vững tâm về cố quốc. Suốt tuần lễ đầu,
             tôi cùng Huê – người bạn thân thiết từ thời còn học
             với nhau đi sắm quần áo, đồ dẫn cưới. Nào tư trang,
             nào  rượu  chè,  quà  bánh,  nào  thuê  xe  cộ  rước  dâu.
             Thôi thì đủ thứ theo phong tục tập quán ông bà để lại.

             Có bắt tay vào công việc này mới thấy công lao cha
             mẹ. Nào nuôi con, mong sao khôn lớn thành người.
             Nào dựng vợ gả chồng cho các con yên bề gia thất,

             mới an lòng khi nhắm mắt xuôi tay.
                  Tôi lại nhớ mẹ tôi, nhớ ngày mẹ cưới vợ cho anh

             Luận. Ngày mẹ gả chồng cho tôi.

                  Hôm nay, tôi đang đi trên con đường của mẹ tôi
             xưa. Ngót 2 tuần nữa, tôi sẽ có một danh hiệu mới:
             Mẹ chồng. Mà đã là mẹ chồng thì bao nhiêu kỷ niệm
             về  mẹ  tôi  ngày  ấy  lại  hiện  về  khi  gia  đình  có  một

             thành viên mới. Đó là chị dâu tôi.  Mẹ tôi quê mùa
             chân chất tình tình xuề xòa, không làm buồn lòng ai,
             lại càng không khó tính cầu kỳ với con cháu. Khi đón

             chị Luận về làm dâu, mẹ tôi rất vui và dễ dãi độ lượng
             đến độ không thể ngờ. Khác hẳn với những “bà mẹ
             chồng"  nghiêm  khắc  mà  tôi  đọc  được  trong  sách
             truyện. Tôi tự nhủ sẽ cố gắng noi gương mẹ tôi trong
             vai trò mới.


                                             *



             Xuân Canh Tý                                           109
   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123   124