Page 123 - CuoiDoiNhinLai-16_CanhTy
P. 123

cõi.  Dưới  gầm  là  sách,  chung  quanh  là  sách.  Ngổn
             ngang như một mớ bòng bong.

                  Anh Thắng mỉm cười bảo:

                  - Đây là giang sơn riêng của chú ấy.

                  Tôi hỏi đùa anh Thắng:

                  - Sao em nhìn mãi mà không thấy cái mõ của cụ
             để đâu ?

                  - Chắc cất trong cái tủ linh tinh thứ ở góc kia kìa.

                  Cũng từ buổi sơ ngộ ấy, tôi lại có thêm một ông
             anh bà chị đồng hương với tôi và anh Thắng, anh Lễ.
             Xưa anh Thắng ở phố Hàng đồng, anh Lễ ở phố Hàng

             Nồi, anh Quân ở cửa Đông và tôi ở phố Hà Nội. Gọi
             là phố chứ thực ra nó chỉ là một con hẻm phía sau trại
             giam chạy ra bờ sông Nam Định. Còn một điều thú vị

             nữa mà tôi được biết “phu nhân cụ mõ Sài Gòn” là
             em gái anh Thắng. Hèn nào khi hai cụ này nói chuyện
             với  nhau  rất  đúng  gia  pháp.  Thứ  bậc  trên  dưới  rõ
             ràng.

                  Họ đã bước sang một thế giới khác của tuổi học

             trò. Keo sơn, gắn bó và có trách nhiệm với nhau hơn.
                                             *


                  Dưới  ánh  đèn  neon  dịu  mát,  anh  em  chúng  tôi
             quây quần vừa ăn vừa nói chuyện “trên trời dưới đất”

             Xuân Canh Tý                                           113
   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128