Page 124 - CuoiDoiNhinLai-16_CanhTy
P. 124

với nhau. Tôi, một người lúc đầu xa lạ, đầy bỡ ngỡ.
             Giờ đây đã trở thành cô em hồn nhiên của các anh các
             chị. Do đó tôi  ăn nhiều  và  nói  cũng hơi nhiều. Bởi
             bao nhiêu năm dâu bể của cuộc đời, tôi đã bỏ quên
             hình ảnh ngày thơ ấu bên mâm cơm có bố mẹ tôi, có

             anh Luận tôi. Ngày ấy giờ như trong một lớp sương
             mù. Dĩ vãng đơn sơ mà sao quý giá vô cùng.

                  Trong hơn nửa đời người, tôi chiêm nghiệm ra
             rằng: dù ở quê nhà hay ở quê người, các anh bạn của
             chồng  tôi  sống  với  nhau  thật  chân  tình  thắm  đượm

             tình đồng môn. Các anh ấy giờ tuổi trời cho cũng trên
             dưới tám mươi. Thế mà nói chuyện với nhau vẫn như
             thuở học trò. Tôi đã đọc bài thơ “60 năm tình nghĩa”

             của anh Thắng trong Xuân Kỷ Hợi 2019 càng thấy rõ
             mối  thâm  tình  bè  bạn  của  các  anh.  Và  nhất  là  khi
             được  đọc  lá  thư  của  anh  Lê  Thế  Hiển  gửi  cho  anh
             Quân nói về tình đồng môn. Anh Quân đã trích ra gửi
             cho tôi. Lời lẽ trong thư của anh Hiển thật xúc động:

             “... chắc Quân còn nhớ Hinh chứ ? Hiện nay gia đình
             Hinh ở Texas. Hai thằng ngày xưa học với nhau từ
             năm  Đệ  thất  Chu  Văn  An  Hà  Nội  1952.  Di  cư  vào

             Nam lại được ngồi cùng lớp cùng trường. Rồi cùng
             diện  bích.  Tha  về,  lại  cũng  gặp  nhau.  Đạp  xe  rong
             chơi  như  kẻ  nhàn  du.  Ai  biết  được  ruột  rối  như  tơ
             đang tìm sinh kế. Mấy năm sau mới định cư. Nay đã



             114                                      Cuối Đời Nhìn Lại
   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129