Page 56 - CuoiDoiNhinLai-16_CanhTy
P. 56
cắt. Xưa ăn như thợ cầy, nay nho nhã ra điều phong
lưu đài các. Xưa nằm là ngủ, nay lại phải nghe nhạc
thánh thót rót lỗ tai trâu mới từ từ vào giấc ngủ. Mặc
dù những lời ca ấy chỉ là những câu cù cưa quanh
quẩn yêu nhau rồi bỏ nhau đầm đìa nước mắt, có
nhiều câu sống sượng nhưng nhờ âm thanh của nhạc
lấp liếm đi. Tôi cũng chẳng nghĩ làm gì. Bởi tôi cũng
là kẻ đồng loã trơ tráo, lợi dụng nuôi giấc ngủ của
mình mà. Lâu dần thành thói quen nên những đêm
mất điện, vợ tôi biết ý. . . Nàng chơi “nhạc sống” với
các bài dân ca rất tủ của nàng. Mặc dù bây giờ tuổi
già, tiếng tuy có đục nhưng tôi có ảo tưởng như tôi
đang nằm trong vòng tay mẹ tôi xưa. Thế là tôi ngủ
ngon lành. Nhiều khi tôi nghĩ lẩn thẩn cầu xin cho tôi
được chết trước nàng.
Lý do tôi sợ không bao giờ còn nghe lời ru của
mẹ tôi nếu nàng bỏ tôi mà đi trước,
Những người mẹ Việt Nam đã hát ru con mở đầu
hai chữ à ơi rồi ngắt nhịp câu 6 câu 8 tạo thành những
âm thanh dịu dàng êm ả như bao nhiêu yêu thương
chỉ có mẹ cho. Thơ sáu tám ấy là thơ của riêng dân
tộc Việt hoá thân thành những bài hát trữ tình. Cả tuổi
thơ ta quấn quít trong lời ca ấy, dù không may chẳng
được tới trường, lớn khôn ta vẫn biết đạo làm người.
46 Cuối Đời Nhìn Lại