Page 58 - CuoiDoiNhinLai-16_CanhTy
P. 58
mình được điều chuyển đến các nhiệm sở mới.
Thường là đi lần về xuôi, gần quê nhà hơn nên việc đi
lại thăm con ruột của các Vú cũng thuận lợi hơn.
Nhiều lần Thày Mẹ mình cho phép các Vú mang con
đến ở chung, chúng mình có thêm bạn cùng lứa vui
đùa. Biến cố 45, ông Thân mình phải chạy qua Tàu
còn mẹ mình đưa gia đình về quê. Lúc này gia đình
đã gặp khó khăn, mẹ cho các Vú về nhà. Nhà có mấy
mẫu ruộng, mẹ mình xoay ra làm nông và trồng dâu
nuôi tầm dệt tơ. Anh chị em mình bắt đầu phải lao
động tuỳ từng công việc thích hợp theo tuổi tác do mẹ
mình xếp đặt. Nạn đói Ất Dậu, dân làng chết khá
nhiều. Tuy nhà có khó khăn nhưng mẹ minh vẫn hàng
ngày nấu cháo phát chẩn cứu đói. Gia đình hai Vú
cũng thoát được qua trận đói khủng khiếp này. Hai
Vú thường giúp mẹ mình trông nom việc đồng áng.
Tình thân như trong nhà. Mỗi lần mình nghịch ngợm,
mẹ làm mặt giận bảo cho Vú Già mang nó về nuôi đi,
là mình bỏ chạy.
Mẹ mình về nhà chồng năm mười hai tuổi, hơn
ông Thân mình bốn tuổi. Ông Thân mình là con
trưởng nên các Cụ muốn có dâu sớm để rèn dũa quán
xuyến việc nhà sau này. Ông Bà nội mình sống nhờ
hai mẫu ruộng công điền làng giao cho khi ông Cố
nhà mình thi đậu Cử Nhân. Ruộng này gọi là ruộng
48 Cuối Đời Nhìn Lại