Page 99 - Cuối Đời Nhìn Lại Số 18 - Xuân Nhâm Dần (2022)
P. 99

cuộc đời họ có khi đã phải trải qua bao sự nổi trôi
             nghiệt ngã. Có phải phần nào cũng có tính kinh đô
             can dự?


                   Người ở nơi khác cũng ít đến để sống lại Huế.
             Ra đường ta ít gặp người nói giọng Sài Gòn, giọng
             miền  nam.  Một  ít  giọng  miền  bắc  do  cái  thế  của
             cuộc sống. Còn thì chỉ giọng Huế. Giọng Huế nghe
             ở  Huế  có  vẻ  hay  hơn  nghe  nó ở  nơi  khác.  Tôi  đề

             nghị nên suy nghĩ về qui luật này: nơi nào nếu chỉ có
             người của địa phương ấy thì thường là nơi khó sống.

                   Nói chuyện với người gặp trên đường phố, ta dễ
             thấy ở họ một vẻ như dò hỏi, rất dè dặt. Nhưng khi
             đã  gặp được  tri kỷ  rồi  thì  lại  trở  nên  sôi  nổi  khác

             thường.  Trong  cách  sống  hàng  ngày  thì  có  khi  lại
             chẳng có tí gì dè dặt. Khắp khu Thành Nội, tối đến
             người ta rút cả vào phía sau trong khi cổng trước vẫn

             mở toang hoang. Đó là dấu hiệu của cởi mờ, của yên
             bình. Tường thấp bao qanh nhà cũng là dấu hiệu của
             sự không sợ sệt, của sự hòa nhập tốt tươi vào cộng
             đồng. Những hình ảnh thoải mái loại này ngày nay
             hầu như không còn nữa ở Sài Gòn. Nhưng, là Huế

             bao giờ cũng rất sâu, rất kín. Ở giữa chốn trái ngược
             ấy  là  cả  một  sự  kiêu  hãnh  ngấm ngầm người  Huế
             vẫn có về tất cả những gì mà họ cho đã là của họ.

             Cái tính vừa dịu dàng vừa cứng cỏi pha trộn nhau rất


             Xuân Nhâm Dần                                            89
   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104