Page 243 - CDNL-2018Flip
P. 243

- Nào có gì đâu các bác. Chỉ là xương cốt của bà

            cụ tôi thôi. Tôi chỉ sợ rơi vỡ nên cứ phải ôm chặt. Mọi
            người giờ mới vỡ lẽ. Họ thấy thương ông.

                 Bỗng một người hỏi :

                 -  Thế  ông  đem  cốt  cụ  vào,  có  giấy  phép  di  cốt
            không ?

                 Ông giật mình nói :


                 - Dạ không.

                 - Thế thì gay... qua cửa ga, hải quan, cứ cho là vô
            tình đi khi họ đề nghị ông cho xét ba lô, thấy hũ cốt họ
            sẽ bắt trình giấy tờ. Nếu không có. Họ nghi ngờ chứa

            heroin, bạch phiến thì cái hũ phải đập ra.

                 - Vậy ông chỉ giùm tôi phải làm sao ?

                 - Chỉ có cách là ông xuống ga Bình Triệu ....



                 Tàu vào Phan Thiết vẫn còn đêm. Ông Châu ngồi
            gục  mặt  trên  đầu  gối.  Lòng  ông  chua  xót,  đau  đớn
            thương Mẹ. Cuộc đời người lúc sống đã khổ vì chồng.

            Khi  chết  đi  cũng  chẳng  yên  thân.  Nào  bốc  mộ  chui,
            chôn chui, rồi thiêu xương, thiêu cốt cũng chui. Và bây
            giờ chỉ còn có đoạn đường cuối cùng, ông cũng lại phải

            đưa Mẹ về chui.






                                                    Xuân Mậu Tuất  237
   238   239   240   241   242   243   244   245   246