Page 240 - CDNL-2018Flip
P. 240

Sau ba tuần trà nước. Lễ chiêu hồn đã xong. Tất cả

            các khăn tang được đem hóa trước mộ. Ông Châu lặng
            lẽ đến quỳ trước mộ chị, ông tháo khăn, giơ ngang trước
            mặt : “Thưa chị, ngày Mẹ mất chỉ có một chiếc khăn

            của chị đưa Mẹ đi. Hôm nay em đội chiếc khăn này để
            đón Mẹ về Nam. Xin chị tha thứ cho em”.



                 Trong ánh sáng của mấy ngọn đuốc. Mộ đã phá
            xong.  Cách  mộ  chừng  hai  mươi  bước  chân,  có  hai

            người  đang  nhóm  củi,  dưới  một  thùng  thiếc  hình  trụ
            đặt ngang. Phía trên là nắp mở có khoen cài ... Đấy là
            lò  “hóa  thân”  theo  kiểu  thủ  công  nghiệp,  vì  nơi  đây

            chưa có lò thiêu. Nhưng lúc đó ông Châu chưa để ý vì
            ông còn đang mải nhìn vào chiếc tiểu sành chứa xương
            cốt mẹ ông đang được đưa lên. Cũng vừa lúc ấy, một
            người có lẽ là trưởng nhóm, thắt dải khăn đen ngang

            trán tiến tới. Ông đốt bó nhang cháy bập bùng, ra đứng
            phía trước tiểu sành, ông quay vái bốn phương. Rồi đi

            quanh, mồm lẩm nhẩm như đọc thần chú diệt ma trừ tà
            gì đó. Xong, ông vất bó nhang xuống huyệt. Ông bảo
            ông Châu lạy bốn lạy và tự tay ông mở nắp tiểu ra. Tất
            cả xương cốt đều được ông lấy lên đem rửa nước hoa

            hồi rồi để trên một miếng vải điều. Khi mò kỹ trong
            tiểu không còn gì, ông quay bảo ông Châu “Cụ mãn
            phần  hơn  nửa  thế  kỷ  rồi.  Xương  cốt  chẳng  còn  bao




            234   Cuối Đời Nhìn Lại
   235   236   237   238   239   240   241   242   243   244   245