Page 35 - CDNL-2018Flip
P. 35

Nhưng những bữa cơm ngày Tết, cái thú nhất vẫn

            là được ăn thịt gà sống thiến với xôi nếp. Năm nào Bà
            và Mẹ tôi cũng nuôi một cặp gà trống đã thiến rồi. Ông
            tôi tuy là nhà nho “trói gà không chặt” nhưng thiến gà

            lại rất giỏi. Chỉ một nhát dao lá lúa là ông tôi đã lôi
            được hai trái “cật” gà ra rồi khâu lại. Con gà bị thiến
            chỉ mấy ngày sau là lại sức, ăn rất khoẻ. Gà nuôi riêng
            trong lồng rộng, đủ chỗ đi lại, có thức ăn đặc biệt là

            cám khô trộn với rau muống thái nhỏ. Thỉnh thoảng có
            thả anh ra sân cho thoải mái đôi chân. Tiếng gáy của

            anh chàng thì tệ lắm, không còn vẻ hùng dũng nữa.
                 Mấy chị gà mái thấy một đấng nam nhi to lớn, có

            sáp lại, nhưng thấy anh chàng dửng dưng không để mắt
            tới, các nàng nản, bỏ đi. Anh chàng an phận với cái cô
            đơn của mình. Các chàng càng ngày càng lớn phổng

            lên, cặp đùi to tròn, núc ních gấp đôi các chàng không
            thiến, chỉ lang thang trong vườn kiếm ăn, chứ không có
            khẩu phần đặc biệt.

                 Ngày 23 tháng Chạp, Bà và Mẹ tôi thịt một chàng

            cúng tiễn ông Táo lên chầu Trời. Ngày 30 tháng Chạp,
            thịt một chàng làm cỗ rước ông bà tổ tiên về ăn Tết.
            Thịt các chàng mỡ vàng ngậy chấm muối tiêu ăn với
            xôi trắng thì không gì ngon bằng.


                 Thử tưởng tượng Mẹ tôi mà bày một đĩa thịt gà
            luộc đã bị lột hết da vất đi như bà xã nhà tôi ngày nay




                                                     Xuân Mậu Tuất  29
   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40