Page 32 - CDNL-2018Flip
P. 32

trúc bâu trắng tinh, chỉ mặc mỗi khi có lễ lạc trong làng

            hoặc những ngày kỵ giỗ trong gia đình họ hàng. Mấy
            cụ  bạn  ông  tôi  mỗi  khi  có  việc  lên  huyện  hay  tỉnh
            thường đến mượn quần mới của ông tôi mặc. Tiễn bạn

            ra cổng, ông tôi thường ghé tai bạn dặn dò :

                 - Này, mỗi khi tiểu tiện xong, xin cụ nhớ vẩy cho
            kỹ nhé !

                 Cái quần này ông nội tôi thường lấy tay vuốt và
            gấp thật kỹ, xếp để dưới gối đầu.

                 Nhà nho, sống trong cảnh nghèo, cụ thường hay

            dạy thày tôi câu “dĩ kiệm bổ bần” lấy sự cần kiệm để
            giúp đỡ sự nghèo túng. Đến đời tôi, khi tôi đã ra đời đi
            làm, thày tôi lại nhắc lại bài thơ của vua Tự Đửc răn

            các quan cho tôi nghe :

                       Lục kế liêm vi bản
                       Tam ngôn thanh diệc tiên
                       Tòng lai đa bại sự

                       Sủng lộ thậm trương yên !

                 Nghĩa là

                       Sáu kế liêm làm gốc
                       Tam ngôn thanh đứng đầu

                       Xét ra làm hỏng việc
                       Chỉ vì "ĂN LỄ" nhiều !





            26   Cuối Đời Nhìn Lại
   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37