Page 118 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 118

ngày. Thường thì nửa tháng, ba tuần. Đi đủ các nơi rồi.
            Đi khắp các vùng Âu Á.... đi bằng máy bay, tàu thủy,
            xe  hơi.  Chỉ  duy  có  Việt  Nam,  chỉ  duy  có  miền  Bắc

            Việt là bác chưa một lần trở lại mà thôi.

                 - Sao thế hả bác.... thì... thì có trở lại, bác cứ coi
            như mình đi du lịch vậy.

                 Ông Già cười buồn:

                 - Không đơn giản như vậy đâu. Rồi đến một lúc
            nào đó, đến một tuổi nào đó cháu sẽ hiểu, sẽ rõ lời bác

            nói.
                 Biết chắc phải có điều gì đó, mà chưa phải là chỗ

            thân tình, chỗ tin cẩn nên ông Già chưa chịu nói rõ,
            Toàn  đành  lặng  thinh,  đành  bỏ  qua.  Vì  sợ  làm  phật
            lòng  ông  Già,  ông  sẽ  giận,  sẽ  “thủ  khẩu  như  bình”.

            Mình sẽ bị kẹt, sẽ không khai thác được ở ông những
            điều cần thiết cho bài phóng sự của mình. Im lặng một
            lúc khá lâu, Toàn đã thấy sốt ruột, đã thấy bồn chồn,

            chợt ông Già lên tiếng:

                 - Tự bác đòi vào đây, dù lũ con bác không chịu.
            Cả bà ấy nữa.

                 Toàn không thể giữ im lặng mãi:

                 - Dạ... dạ... sao thế hở bác?

                  Giọng ông Già vẻ ngậm ngùi:



            112   Cuối Đời Nhìn Lại
   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123