Page 120 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 120

chó nằm trong lòng mình, bác nổi quạu, hét ầm lên, rồi
            đẩy con chó ra. Được một lát, con chó lại leo lên nằm
            bên. Lần này không bình tĩnh nổi, bác co chân đạp một

            cái, con chó rớt xuống đất, sủa inh ỏi. Cả hai vợ chồng
            nó  từ  dưới  nhà  chạy  lên.  Khi  biết  con  chó  bị  đuổi,
            thằng chồng hét lên bảo:

                  - Tại sao bố lại nhẫn tâm với con chó như vậy?

                 Bác chỉ lên mặt nệm:

                 - Người nó dơ thế kia, mà nó leo lên giường tao.

                 - Chút xíu mà cũng xử tệ với nó!

                 - Nó dơ, tao chịu không nổi. Bộ mày quên là tao
            bị dị ứng với lông chó hay sao.

                 Nó hét:

                 - Dị ứng... có chết đâu mà đánh nó. Hừ, lại còn

            chê nó dơ... có dơ bằng nghề chài lưới của bố không
            mà bố ác độc thế.

                 Nghe ồn ào, đã có mấy người trong nhà chạy lên
            phòng bác đứng nhìn. Khi hiểu chuyện, mẹ nó đã la

            nó, nhưng nó vẫn hét:
                 -  Ổng  chê  con  Milou  dơ...  mẹ  xem...  bộ  nghề

            thuyền  chài  của  ổng  sạch  lắm  chắc,  người  ổng  sạch
            lắm chắc.

                 Nghe thằng con nói thế, nhắc lại nghề cũ của bác,


            114   Cuối Đời Nhìn Lại
   115   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125